Nhìn Nhau Mà Sống, Lựa Đường Mà Đi!

Thế giới gần 8 tỉ người, trừ khi lên núi rúc vào hang động, còn không thì luôn luôn là sống giữa mọi người. Nhìn nhau mà sống. Lựa đường mà đi.

Sống đơn giản, sòng phẳng. Kẻ cho đừng kể lể, người nhận biết hàm ơn. Có mượn có trả.

Trước lúc khinh bạc người thì soi gương xem mình thế nào đã.

Hơn thua với người, người thiệt một, ta thiệt mười: Thiệt cảm xúc, mất thời gian, tự làm méo mó nhân cách…

Đừng nhân danh “sự thẳng thắn” và “quan điểm cá nhân” để làm tổn thương người khác.

Lập trường của tôi khác của bạn, nên không nhất thiết chúng ta phải hiểu nhau. Nhưng hãy cố gắng tôn trọng nhau, ngay cả khi không hiểu.

Chờ trai/gái năm này qua tháng khác không nửa câu oán than, đứng xếp hàng vài phút, chờ đèn đỏ vài chục giây thì vội vàng, ca thán? Sống kiểu gì vậy?

Núi cao sông dài ngàn năm còn mãi, đời người một thoáng tựa mây trôi. Thương được cứ thương đi.

Hãy sống sao cho xứng đáng, để sự tồn tại của mình trở thành một phần ý nghĩa trong cuộc đời người khác.

Thành công mà phải “rước dâu cửa sau” thì thôi đừng lấy vợ. Chẳng thà một gian nhà nhỏ, một khoảng trời riêng.

Thành công mà phải a dua nịnh hót, cúi đầu hạ mình, thì dù có ngồi trên một đống danh lợi cũng chẳng ngủ được yên.

Không thể sống nếu thiếu tiền, nhưng nếu chỉ sống vì tiền thì cũng chẳng phải là sống.

Không một giá nào đắt hơn bản ngã ngay thẳng, sáng ngời mà mỗi người sinh ra đã có. Hãy bảo toàn nó, và đừng bao giờ thỏa hiệp với cuộc đời.


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *