VĂN CHƯƠNG CỦA NHỮNG NGƯỜI ĐẠT GIẢI NOBEL VĂN HỌC ĐỈNH NHƯ THẾ NÀO?

𝟏. 𝐈𝐭’𝐬 𝐞𝐧𝐨𝐮𝐠𝐡 𝐟𝐨𝐫 𝐦𝐞 𝐭𝐨 𝐛𝐞 𝐬𝐮𝐫𝐞 𝐭𝐡𝐚𝐭 𝐲𝐨𝐮 𝐚𝐧𝐝 𝐈 𝐞𝐱𝐢𝐬𝐭 𝐚𝐭 𝐭𝐡𝐢𝐬 𝐦𝐨𝐦𝐞𝐧𝐭 – One Hundred Years of Solitude
Chỉ cần tôi chắc chắn rằng bạn và tôi tồn tại ngay khoảnh khắc này là đủ.
𝟐. 𝐘𝐨𝐮 𝐰𝐚𝐧𝐧𝐚 𝐟𝐥𝐲, 𝐲𝐨𝐮 𝐠𝐨𝐭 𝐭𝐨 𝐠𝐢𝐯𝐞 𝐮𝐩 𝐭𝐡𝐞 𝐬𝐭𝐮𝐟𝐟 𝐭𝐡𝐚𝐭 𝐰𝐞𝐢𝐠𝐡𝐬 𝐲𝐨𝐮 𝐝𝐨𝐰𝐧 – Song of Solomon
Muốn bay, bạn phải từ bỏ những gì đang đè nặng bạn.
𝟑. 𝐓𝐡𝐞 𝐰𝐨𝐫𝐥𝐝 𝐛𝐫𝐞𝐚𝐤𝐬 𝐞𝐯𝐞𝐫𝐲𝐨𝐧𝐞, 𝐚𝐧𝐝 𝐚𝐟𝐭𝐞𝐫𝐰𝐚𝐫𝐝, 𝐬𝐨𝐦𝐞 𝐚𝐫𝐞 𝐬𝐭𝐫𝐨𝐧𝐠 𝐚𝐭 𝐭𝐡𝐞 𝐛𝐫𝐨𝐤𝐞𝐧 𝐩𝐥𝐚𝐜𝐞𝐬 – A Farewell to Arms
Thế giới làm tan nát mọi tâm hồn, nhưng sau đó, một số người lại mạnh mẽ hơn ở những vết nứt ấy
𝟒. 𝐈 𝐥𝐨𝐯𝐞 𝐲𝐨𝐮 𝐚𝐬 𝐜𝐞𝐫𝐭𝐚𝐢𝐧 𝐝𝐚𝐫𝐤 𝐭𝐡𝐢𝐧𝐠𝐬 𝐚𝐫𝐞 𝐭𝐨 𝐛𝐞 𝐥𝐨𝐯𝐞𝐝, 𝐢𝐧 𝐬𝐞𝐜𝐫𝐞𝐭, 𝐛𝐞𝐭𝐰𝐞𝐞𝐧 𝐭𝐡𝐞 𝐬𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐚𝐧𝐝 𝐭𝐡𝐞 𝐬𝐨𝐮𝐥 – 100 Love Sonnets
Anh yêu em như yêu những điều bí ẩn trong bóng tối, âm thầm, giữa bóng hình và tâm hồn.
𝟓. 𝐈𝐧 𝐭𝐡𝐞 𝐦𝐢𝐝𝐬𝐭 𝐨𝐟 𝐰𝐢𝐧𝐭𝐞𝐫, 𝐈 𝐟𝐨𝐮𝐧𝐝 𝐭𝐡𝐞𝐫𝐞 𝐰𝐚𝐬, 𝐰𝐢𝐭𝐡𝐢𝐧 𝐦𝐞, 𝐚𝐧 𝐢𝐧𝐯𝐢𝐧𝐜𝐢𝐛𝐥𝐞 𝐬𝐮𝐦𝐦𝐞𝐫
Return to Tipasa
Giữa mùa đông lạnh giá, tôi nhận ra rằng trong tôi vẫn có một mùa hè bất khả chiến bại
𝟔. 𝐌𝐞𝐦𝐨𝐫𝐢𝐞𝐬, 𝐞𝐯𝐞𝐧 𝐲𝐨𝐮𝐫 𝐦𝐨𝐬𝐭 𝐩𝐫𝐞𝐜𝐢𝐨𝐮𝐬 𝐨𝐧𝐞𝐬, 𝐟𝐚𝐝𝐞 𝐬𝐮𝐫𝐩𝐫𝐢𝐬𝐢𝐧𝐠𝐥𝐲 𝐪𝐮𝐢𝐜𝐤𝐥𝐲. 𝐁𝐮𝐭 𝐈 𝐝𝐨𝐧’𝐭 𝐠𝐨 𝐚𝐥𝐨𝐧𝐠 𝐰𝐢𝐭𝐡 𝐭𝐡𝐚𝐭. 𝐓𝐡𝐞 𝐦𝐞𝐦𝐨𝐫𝐢𝐞𝐬 𝐈 𝐯𝐚𝐥𝐮𝐞 𝐦𝐨𝐬𝐭, 𝐈 𝐝𝐨𝐧’𝐭 𝐞𝐯𝐞𝐫 𝐬𝐞𝐞 𝐭𝐡𝐞𝐦 𝐟𝐚𝐝𝐢𝐧𝐠. – Never Let Me Go
Những ký ức, dù là những ký ức quý giá nhất, cũng phai nhạt một cách đáng ngạc nhiên. Nhưng tôi không đồng tình với điều đó. Những ký ức tôi trân trọng nhất, tôi không bao giờ thấy chúng phai nhòa.
𝟕. 𝐖𝐡𝐚𝐭 𝐨𝐭𝐡𝐞𝐫𝐬 𝐬𝐞𝐞 𝐢𝐬 𝐭𝐡𝐞 𝐬𝐡𝐨𝐞, 𝐰𝐡𝐚𝐭 𝐰𝐞 𝐟𝐞𝐞𝐥 𝐢𝐬 𝐭𝐡𝐞 𝐟𝐨𝐨𝐭. 𝐃𝐨𝐧’𝐭 𝐡𝐮𝐫𝐭 𝐲𝐨𝐮𝐫 𝐟𝐞𝐞𝐭 𝐛𝐞𝐜𝐚𝐮𝐬𝐞 𝐨𝐟 𝐭𝐡𝐞 𝐝𝐞𝐬𝐢𝐫𝐞 𝐟𝐨𝐫 𝐥𝐮𝐱𝐮𝐫𝐢𝐨𝐮𝐬 𝐬𝐡𝐨𝐞𝐬 – Mạc Ngôn
Thứ người khác nhìn thấy là giày, thứ ta cảm nhận được là bàn chân. Đừng vì ham muốn sự sang trọng của đôi giày mà làm tổn thương bàn chân của mình.