1- Không quan trọng việc bạn đi chậm thế nào, miễn là đừng bao giờ dừng lại
2- Đừng bao giờ kết bạn với người không có gì tốt hơn mình
3- Mỗi khi cơn tức giận nổi lên, hãy suy nghĩ về những hậu quả
4- Không quan trọng chậm như thế nào, miễn là đừng bao giờ bỏ cuộc
5- Khi rõ ràng đó là những mục tiêu không thể đạt được, đừng điều chỉnh mục tiêu mà hãy điều chỉnh từng bước hành động
6- Nếu bạn ghét một người, vậy thì bạn đang bị họ đánh bại
7- Những gì người có địa vị cao tìm kiếm là ở bản thân mình; những gì người thấp bé tìm kiếm là ở những người khác
8- Nếu ai đó nói xấu sau lưng bạn, điều đó có nghĩa là bạn đang đi trước mặt họ
9- Bất cứ nơi nào bạn đi, hãy đi với tất cả trái tim
10- Hãy đưa hướng dẫn cho những người tìm kiếm kiến thức sau khi họ đã phát hiện ra sự thiếu hiểu biết của mình
11- Nhìn vào những lợi thế nhỏ sẽ cản trở hoàn thành những việc lớn
Người tài đức nhìn bản thân, kẻ tiểu nhân nhìn người khác
12- Nếu họ khạc nhổ sau lưng bạn, điều đó có nghĩa là bạn đang ở phía trước họ
13- Người quân tử luôn khoan dung, không thù hận người khác, lạc quan tươi vui cho nên họ “ngẩng lên không xấu hổ với trời, cúi xuống không thẹn với đất”. Kẻ tiểu nhân trong lòng luôn có sự tình nào đó chất chứa, ấp ủ, luôn cảm thấy người khác không đúng, xã hội không đúng với mình, cảm thấy người khác hơn mình là không thể chịu được nên luôn toan tính.
Tôi nghe và tôi quên. Tôi thấy và tôi nhớ. Tôi làm và tôi hiểu
14- Khí chất: Người quân tử rộng rãi mà không kiêu, kẻ tiểu nhân kiêu căng nhưng lại nhỏ hẹp. Người quân tử ung dung bình thản mà không kiêu ngạo, kẻ tiểu nhân kiêu ngạo nhưng trong lòng không yên. Hơn hai ngàn năm trước, Không Tử dạy rằng “chủ yếu nhìn khí chất” để phân biệt người. Người quân tử trang trọng, tâm thái bình thản, “khí định thần nhàn”, không có cảm giác kiêu căng ngạo mạn. Kẻ tiểu nhân ngạo mạn, tự cao tự đại, luôn công kích người khác.
Chọn công việc mình yêu thích, bạn sẽ không phải làm việc một ngày nào trong đời
15- Kết giao bạn bè: Người quân tử giúp người mà không so đo tính toán, kẻ tiểu nhân so đo tính toán mà không giúp đỡ người. Người quân tử hòa mình chứ không cùng người khác câu kết, móc ngoặc nhưng kẻ tiểu nhân lại câu kết với người khác mà không hòa mình cho dù bề ngoài thì tưởng như hòa mình với mọi người. Làm như vậy là bởi vì, người quân tử khi kết giao với ai cũng dùng tấm lòng ngay thẳng chính trực, đối xử công bằng với tất cả mọi người. Kẻ tiểu nhân lại muốn kết bè phái với những người có cùng tư tưởng mục đích với mình, gạt bỏ người đối lập, để làm những điều sai trái, hại người lợi mình.
16- Hiểu những gì mình cảm giác thấy và cả không cảm giác thấy, đó là tri thức thật sự
17- Lời nói và hành vi: Người quân tử hòa mà không đồng, kẻ tiểu nhân đồng mà không hòa. Ý nói rằng, người quân tử có thể lấy “đạo nghĩa” mà bao dung hết thảy các ý kiến, xây dựng một bầu không khí hài hòa. Kẻ tiểu nhân thường có thói quen nói theo ý người khác, vào hùa và phụ họa theo nhưng trong lòng lại không nghĩ giống như lời nói. Người quân tử có thể bao dung hết thảy những ý kiến bất đồng và cũng không giấu diếm quan điểm bất đồng của mình, chân thành đối xử với người khác. Nhưng kẻ tiểu nhân lại luôn giấu diếm suy nghĩ tư tưởng của mình, bằng mặt không bằng lòng.
Người tài đức làm rồi mới nói và nói theo những việc đã làm
18- Khổng Tử nói: “Người quân tử yêu cầu chính là bản thân, kẻ tiểu nhân yêu cầu chính là mọi người”. Tức là khi xảy ra vấn đề, xảy ra mâu thuẫn, người quân tử sẽ tự xét lại, nhìn lại bản thân xem có tội lỗi gì không, tìm kiếm sai sót ở bản thân mình từ đó sửa chữa và không ngừng tiến bộ. Kẻ tiểu nhân thì ngược lại, luôn nhìn vào người khác, đổ lỗi trách cứ người khác mà không nhìn lại mình. Họ yêu cầu người khác rất cao nhưng lại không có yêu cầu gì cho bản thân và dần dần họ sẽ rơi rớt xuống phía dưới, không có tiến bộ.
Leave a Reply