Tình cảm giữa người với người

Người xưa có câu: “Người khác đối xử với bạn thế nào, đó là nghiệp của họ. Bạn đối xử với người khác thế nào, đó là nghiệp của bạn”.
Trong cuộc đời, ta sẽ gặp rất nhiều người, nếu có duyên có phận sẽ đi cùng nhau một đoạn , thậm chí may mắn là cả con đường…
Nhưng nếu không may, chúng ta chỉ đi cùng nhau một đoạn thôi rồi người rẽ trước, người rẽ sau…
Có những người, khi đi lướt qua nhau sẽ thành người xa lạ. Nhưng mỗi cuộc gặp, mỗi đoạn đường, mỗi người đi cùng ta một đoạn đường, đều có ý nghĩa với ta.
Cho dù đó là người cùng ta chơi chung những trò chơi ngày thơ bé, cùng ăn chung một cái bánh con con, cùng khóc vì mẹ mắng, cùng tay lấm mặt lấm cười vui, rồi lớn lên, mỗi đứa một chí hướng, một con đường, một ước mơ, rồi xa nhau và không bao giờ gặp lại.
Hay là yêu thương, có thể trong thanh xuân của mình, bạn sẽ gặp một người mà bạn muốn gắn bó, muốn yêu thương, muốn đi cùng suốt đến suốt cuộc đời, nhưng rồi tơ duyên dứt đoạn, bạn và người ấy chỉ có thể đi với nhau một đoạn thời gian nào đó thôi…

Cuộc đời dài như vậy, có trăm ngàn ngã rẽ, ắt sẽ có người phải rẽ trước. Có người chung đoạn đường dài, có người chia đoạn đường ngắn. Có người trở thành xa lạ, có người sẽ gặp lại nhau. Chưa đi đến cuối con đường cũng khó mà biết người đó có cùng ta mãi mãi?
Dù sao đi nữa, dù ngắn dù dài, dù thành xa lạ hay thân thiết, mỗi một người đến trong đời ta, đi chung với ta một chặng đường đều đáng trân trọng. Vậy nên, với mỗi mối quan hệ trong đời mình, ta càng nên dùng sự bao dung mà đối đãi.
Đối với các thành viên trong gia đình càng bao dung nhau thì cuộc sống càng hạnh phúc. Vợ chồng càng bao dung nhau thì tình cảm càng mặn nồng. Hàng xóm láng giềng càng bao dung nhau thì cộng đồng sống ngày càng tốt đẹp. Bạn bè bao dung nhau thì mối liên kết thân thiết càng lâu dài. Đồng nghiệp bao dung nhau, sự nghiệp càng thuận lợi.

Cuộc sống thường nhật không phải chiến trường nên không cần tranh giành phân cao thấp. Người với người hiểu nhau nhiều hơn sẽ bớt đi sự hiểu lầm, tâm liền tâm sẽ giúp tăng thêm phần bao dung và bớt đi sự tranh đấu.
Đừng nói xấu sau lưng người nào đó nếu không muốn mình cũng bị nói xấu như thế. Trên đời, không chỉ người mắc lỗi bị nói xấu mà càng là người tài giỏi xuất sắc lại càng bị ghen ghét nhiều hơn. Tất cả sự vật thế gian đều bị người bình luận huống chi một con người.
Bớt nói một chút không chỉ không mất gì mà còn đạt được điều tốt đẹp gấp 3 lần.
Một số việc yêu cầu chúng ta phải nhẫn nại không được phẫn nộ. Một số việc cần chúng ta nhún nhường, không cần truy cứu. Nói bớt đi không chỉ không có thiệt thòi gì, nó còn giúp người đó đạt được gấp 3 lần. Nước sâu sẽ tĩnh, người hiểu biết sẽ ít nói. Làm người nên học lấy đức tính điềm đạm, học lấy bớt nóng tính và bất mãn.

Làm người, nên học lấy cách thể hiện biết một nửa và cầu học một nửa. Mọi việc không nên thể hiện quá tinh tường, quá giỏi sẽ khó có đường đi. Đối với mọi người không nên cứng nhắc, bởi cứng nhắc sẽ không đạt kết quả. Biết nhường một chút con đường rộng lớn sẽ lộ ra. Biết bao dung, con đường càng rộng mở.
Mọi việc không nên cầu hoàn hảo mà chỉ cầu tận tâm làm hết khả năng của mình, bởi ba phần dựa vào vận mệnh, bảy phần dựa vào bản thân.
Người bị tổn thương vẫn mỉm cười là người có tấm lòng bao dung. Khi bị nhục mạ, người đó có thể làm ngơ coi như không có thì người đó có trí tuệ siêu phàm. Nhẫn không phải là nhu nhược, mà là tha thứ. Lùi bước không phải là không thể đi mà là thể hiện của cảnh giới nội tâm rộng lượng. Xem mọi thứ nhẹ nhàng đạm bạc thì chính là đang tự tại.
-ST-


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *