Thỉnh thoảng thấy chán thì cũng chẳng có gì to tát

Con người là động vật cấp cao phức tạp nhất giải ngân hà. Họ đi lý giải người khác. Nhưng có những lúc họ không thể lý giải nổi cái sự chán bỗng xuất hiện của họ. Những thứ chán là những thứ hôm qua đang thấy rất hào hứng…

Một sáng thức dậy bỗng thấy chán.

Chán đến văn phòng. Làm đi làm lại một việc mãi chả có gì mới. Mất động lực.

Chán giao du. Gặp đi gặp lại từng ấy con người, từng ấy câu chuyện. Nhạt.

Chán chạy thể dục. Từng ấy cung đường, lặp đi lặp lại. Boring.

Con người là động vật cấp cao phức tạp nhất giải ngân hà. Họ đi lý giải người khác. Nhưng có những lúc họ không thể lý giải nổi cái sự chán bỗng xuất hiện của họ. Những thứ chán là những thứ hôm qua đang thấy rất hào hứng.

Không có việc gì để làm, không có ai để giao du chán đã đành. Nhưng ngay cả khi mọi thứ đang bình thường tốt đẹp cái sự chán vẫn bỗng dưng xuất hiện.

Giống nhau là ai cũng có lúc thấy chán. Nhưng khác nhau về cách phản ứng khi cảm giác chán xâm chiếm. Giữ được động lực & năng lượng những lúc thấy chán đời nhất là những giây phút cực kỳ đáng nể.
Khi có cảm hứng mọi rào cản đểu trở nên rơm rác hết. Nhưng khổ lắm, cảm hứng là thứ cảm xúc xa xỉ chỉ đến với ta một cách dè xẻn. Chán đến với ta hào phóng hơn nhiều. Sống & làm việc bình thường với chán mới là cuộc sống đời thường. Chán là phần tất yếu của cuộc sống. Điều này không chỉ đúng với 99% nhân loại, mà là sự thật với 1% phần còn lại.

Cuộc đời của các vĩ nhân cũng vậy, chẳng có gì đáng kể trừ một vài khoảnh khắc vĩ đại.

Socrates có thể thi thoảng cũng đi ăn tiệc, và rất có thể đã vui vẻ chuyện trò với môn đệ trong khi chờ liều thuốc tự tử ngấm vào người, nhưng phần lớn đời mình ông sống trong lặng lẽ với vợ là Xanthippe, buổi chiều thì đi dạo và có thể cũng gặp dăm ba người bạn trên đường tản bộ.

Người ta kể rằng suốt đời mình, Kant – triết gia vĩ đại – chưa bao giờ đi quá 10 dặm ra khỏi làng Konigsberg.

Darwin – cha đẻ thuyết tiến hóa – sau khi chu du vòng quanh thế giới, sống phần đời còn lại quanh quẩn trong nhà.

Marx, sau khi khuấy động vài cuộc cách mạng, quyết định dành những năm tháng còn lại đi làm ở một nơi yên tĩnh là Bảo tàng Anh quốc.
Thỉnh thoảng ngủ dậy thấy chán? không muốn nhích mông ra khỏi giường? Đó là một cuộc sống như nó vốn có.

Thích những anh chị pro. Họ trông không hề đáng chán ngay cả khi trong lòng họ đang rất chán.

Vì vậy, thỉnh thoảng bạn thấy chán thì cũng là chuyện rất bình thường, chẳng có gì là to tát cả!

Hiểu rằng chán là một điều thật tự nhiên như việc đói no của cơ thể, có lẽ bạn sẽ chẳng cần vất vả tìm cách thoát khỏi cảm giác chán đó. Đơn giản chỉ là tự cho mình một chút thời gian, một chút thư giãn, rồi tất cả sẽ ổn lại thôi!


Comments

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *